NGHE KÉM VÀ HỘI CHỨNG RỐI LOẠN TĂNG ĐỘNG GIẢM CHÚ Ý
ThS. BS Đỗ Hồng Giang
( suckhoeonline.net.vn )
Ngày càng có nhiều trẻ mắc hội chứng rối loạn tăng động giảm chú ý Attention Deficit Hyperactivity Disorder (ADHD), thực tế làdo việc chẩn đoán chính xác hơn. Một trong những nguyên nhân tiềm ẩn có thể do áp lực học tập lên đứa trẻ cùng với hành vi ứng xử liên quan đến khả năng của trẻ về nền nếp giờ giấc, lên kế hoạch, áp dụng những nguyên tắc được học và phân tích ý tưởng.
Hội chứng rối loạn tăng động giảm chú ý ADHD bao gồm những triệu chứng có thể giống như tình trạng nghe kém: Mất khả năng tập trung vào chi tiết hoặc hay mắc lỗi do cẩu thả trong bài tập hay các hoạt động khác; khó duy trì sự tập trung vào một công việc hay hoạt động nào đó; không lắng nghe khi nói chuyện; không làm theo hướng dẫn và không hoàn thành công việc; khó tổ chức công việc và hoạt động; tránh hoặc không thích những công việc cần phải suy nghĩ ( ví dụ làm bài tập về nhà); dễ bị xao lãng.
Nếu bị nghe kém đứa trẻ sẽ không thể nghe rõ thầy cô nói, trẻ có thể khó tập trung, chú ý và hoàn thành công việc, giống như ADHD. Điều này khiến tăng khả năng chẩn đoán sai một đứa trẻ nghe kém với ADHD.
Cứ 1000 trẻ sinh ra thì có 2-3 trẻ nghe kém. Chỉ cần bị nghe kém nhẹ thôi là trẻ cũng có thể bị mất một nửa thông tin thầy cô giảng trong lớp.
Trẻ nghe kém có thể bị nhầm với trẻ bị ADHD do học kém, mất tập trung, không trả lời hoặc trả lời sai khi nói chuyện, xao lãng, tự ti, khó giao tiếp xã hội.
Một số trẻ có thể mắc cả hai rối loạn này. Nhưng quan trọng là phải xác định chính xác nguyên nhân để can thiệp cho đúng giúp trẻ thành công tại trường học.
“Nghe kém giống như khi bạn nghe điện thoại mà tiếng lúc được lúc mất. Rất khó để duy trì sự chú ý nếu ta không có đủ thông tin, và xem ra rất giống với hội chứng rối loạn tăng động giảm trí nhớ”
Do vậy việc chẩn đoán chính xác, tiếp theo là can thiệp và điều trị thích hợp là khâu then chốt. Các thử nghiệm chẩn đoán nghe kém và ADHD là những tiến trình hoàn toàn khác nhau, trong đó nghe kém dễ chẩn đoán và định lượng hơn nhiều. Các thử nghiệm chẩn đoán nghe kém có thể thực hiện ngay sau sinh và là thử nghiệm đánh giá khách quan không phụ thuộc bệnh nhân, cho thông tin kết luận chính xác. Trong khi, để chẩn đoán ADHD cần phải quan sát hành vi và các triệu chứng tâm lý và trả lời một loạt câu hỏi, khá chủ quan.
Hai loại rối loạn này nhìn có vẻ giống nhau, nhưng nên lưu ý rằng rất khác nhau. Trẻ nghe kém có thể chậm phát triển ngôn ngữ. trừ khi được chẩn đoán, can thiệp điều trị bằng máy trợ thính hoặc cấy ốc tai, song song với huấn luyện ngôn ngữ, nếu không trẻ sẽ bị chậm về ngôn ngữ hơn so với trẻ cùng tuổi. Ngược lại, trẻ bị ADHD thường phát triển ngôn ngữ bình thường so với trẻ cùng lứa.
Khi đã được chẩn đoán nghe kém, trẻ cần được can thiệp bằng các chương trình hiệu quả : trợ thính, huấn luyện ngôn ngữ, học các lớp hội nhập…Nếu trẻ vẫn không phát triển đúng, nên bắt đâù các thử nghiệm ADHD để tìm các rối loạn đi kèm.
Dù trẻ bị rối loạn nào hoặc riêng biệt hay cà hai, đều cần phải được chẩn đoán sớm và can thiệp bằng các đội ngũ chuyên viên: chuyên viên thính học, bác sĩ tâm lý, bác sĩ nhi khoa, chuyên viên âm ngữ trị liệu…